Lời Việt: Phạm Duy
Làm sao có em để ấm giường êm trong một đêm mềm 
Để ta ngất ngây một giấc mộng ngoan mơ màng ảo huyền. 
Một vòng tay ấm, một ngàn nụ hôn 
Để ta chết đi rồi tái sinh trong kiếp sống cuồng điên. 
Cấu xé lớp da, tấm thân ngọc ngà 
Làn tóc bơ phờ, là đó: tình ta. 
Làm sao có em để cháy giường loan soi lửa lên tường 
Một đôi rắn hoang vội cuốn vào nhau không rời bàng hoàng 
Một vòng tay đóng, một đời người chôn 
Vào trong bóng đêm rồi toé lên như mặt trời nổ tung. 
Sáng sớm có em, mắt môi đậm đà 
Chiều tới la đà, để tối thành mơ. 
Làm sao có em để suốt đời anh mê mải lên đường 
Đường đưa chúng ta về tới nghìn sau 
Không một ngày buồn. 
Một đường ân ái, một đời người thôi 
Cuộc tình đã vui còn sáng lên như mặt trời rực soi