Lời Việt: Phạm Duy
Ngày xa xưa, em nói yêu anh
Và anh nói sẽ mãi bên em
Gi thì duyên ta đã vỡ tan
Em vẫn yêu anh, nhớ anh.
Người tình ơi, anh biết chăng anh ?
Đi lẻ loi, em sống chênh vênh
Chỉ cầu mong theo bước chân anh
Theo bước chân anh, thương mến.
Và anh không cần nói yêu em
Chỉ xin có anh lúc này.
Và anh không cần nói yêu em
Chỉ xin hãy tin, hãy tin
Vì yêu người, vì yêu người, thì suốt đời
Em xin là người tình lẻ loi, xa xôi
Ôi có thế thôi !
. . . . . .
Chỉ một mình bơ vơ ôm mối yêu xưa
Cuộc đi qua như chết nơi xa.
Còn chi nữa em ước em mơ ?
Em nhớ, em mong, em chờ.
Và anh không cần nói yêu em
Chỉ xin có anh lúc này.
Và anh không cần nói yêu em
Chỉ xin cứ tin, có em
Vì yêu anh, vì yêu anh...
Sẽ không cần nói yêu em
Chỉ xin có anh lúc này.
Và anh không cần nói yêu em
Chỉ xin cứ tin, có em
Chỉ yêu anh, chỉ yêu anh
Chỉ có mình anh.