[Nhạc: Tâm Khanh - Lời: Thơ: Bùi Bảo Trúc]
Hạ có còn đâu mà nói lên câu biệt ly 
Mùa đông mang một nỗi đau dài 
Từng chiều đỗ nặng trên đầu dốc 
Cùng với đôi tay đầy thương tích 
Ngày và từng ngày qua lặng lẽ 
Niềm nhớ thương trong tim vô cùng 
Người đã ở đâu suốt một mùa đông? 
Bầy chim ước hẹn đã lên đường 
Gọi người, đồi vọng, lưng trời rớt 
Nhịp cánh cô đơn, chiều thanh vắng 
Chiều và từng chiều qua lặng lẽ 
Vẵng tiếng chuông xa đưa, thời gian 
Mai về, đừng nhắc chuyện mùa đông 
Đừng nhắc nữa, đừng nhắc nữa chuyện dòng sông 
Rong rêu của những bờ năm trước 
Và những chia xa đã mấy lần 
Mai về, làm sao giữ được mùa xuân 
Làm sao nắng, làm sao gió cũng hồi sinh 
Ươm tơ những mầm xanh ký ức 
Để giữ cho người những bước chân