Đường về ngập hương, gặp lại người thương
muốn nói thật nhiều, muốn khóc một chiều
sao cứ nghẹn ngào ...
Từng bóng xôn xao, Lòng thấy nao nao
trong chiều tiếc nuối
nghe thấy trong đêm giấc mộng đẹp thêm
Rồi từng ngày qua, về từ miền xa, em nhớ thiệt thà
mái tóc mượt mà, môi thắm đậm đà
Nhẹ bổng đôi vai ...
Hồn đã nguôi ngoai,
con thuyền bến cũ bỗng dưng nhẹ lòng
Ôi ngờ đâu nay lại thấy bóng anh về miền thùy dương xanh ngát cuộc tình chúng mình
Anh, đường ta đi đầy nắng ấm
Thôi cô liêu tim tràn đầy rộn rã
Giờ thì còn yêu, giờ thì còn thương
đôi mắt lạ thường, e ấp ngại ngùng
giây phút trùng phùng ...
Ngày ấy xa nhau
Giờ hết thương đau
Trên dòng nước biếc
ái ân vui triền miên