[Nhạc: Tuấn Khanh - Lời: thơ: Miên Du]
Này em sao lại buồn không ngủ
Có phải vì đêm đã quá dài
Có phải tim yêu đang khẽ gọi
Bên rèm thao thức nhớ thương ai !
Này em nếu có buồn quên ngủ
Hãy đón nàng thơ đến chỗ nằm
Hãy gối thơ vào trong suối mộng
Thả hồn thơ thẩn chuyện trăm năm
Này em sao vẫn buồn chưa ngủ
Chớ viết thơ sầu ... lắm kẻ đau
Chớ khóc thơ tình thêm ướt lệ
Chớ soi bóng chiếc dưới trăng sầu
Này em đã hết buồn yên ngủ
Xin hãy say trong giấc ngủ sâu
Xin hãy quên đời trong mộng ảo
Duyên tình xếp lại chẳng còn đau