[Nhạc: Trần Quảng Nam - Ý thơ: Nguyễn Tất Nhiên]
Em dài ngón tay mềm 
Khua dòng tóc êm đềm 
Đời cho ta từng cơn gió 
Êm ái tan từng phiến thanh xuân 
Tôi một mình đây đó 
Qua cõi trời mây gió 
Quên đi những quá khứ buồn tênh, 
Quên những lần ta đến bên nhau 
Xin cho tình hon héo 
cũng nuôi được ước mơ phai 
lúc không đành chia đớn đau thêm 
Em ngồi vuốt tóc sầu 
Tôi ngồi đếm ngày về 
Ngoai kia cuộc đời vẫn thế 
Hai chúng ta một bóng không lời 
Tôi ngồi dán bóng mình 
Trên tường trắng im lặng 
Ngày mai vẫn còn quá khứ 
Nên sẽ quên ngày cũ cô đơn 
Em vẫn còn ở đó 
Vui qua giòng nước mắt 
Cho quên những quá khứ buồn tênh, 
Quên những giòng thư cũ yêu đương 
Xin cho tình yêu đó 
Có môi cười tan theo nát tim nhau 
lúc không đành chia đớn đau thêm 
lúc không đành chia đớn đau thêm 
Em mầu áo mây ngàn 
Tôi còn nhớ lên đồi 
Ngồi nghe cuộc đời thơi thới 
Êm ái nghe tình đến hân hoan 
Xin cho tình yêu đó 
Có môi cười tan theo nát tim nhau 
lúc không đành chia đớn đau thêm 
lúc không đành chia đớn đau thêm