Bao mùa hè đi qua,
cây phượng xưa đã già
Dòng đời trôi nghiệt ngã,
Ta lạc cõi đường xa
Nhìn hàng cây lặng đứng
Trong tim nỗi buồn xa
Có phải hồn ta khóc
Những hương tình đã qua ?
Cánh phượng nở trên tay,
nghe hồn thơ thức dây.
Chạm vào trong nỗi nhớ,
như gợi tiếng lòng xưa
Nhìn hàng cây phượng vỹ
Ta nghe hồn tuổi thơ
Chút tình ngày mới lớn
Đã tan theo mây chiều
Ôi những mảnh tình xa xưa,
những mùa hè thương nhớ
Đã đến và đi trong đời
Gốc cây còn khắc tên nhau
Tiếc nuối cho ngẩn ngơ thêm
Lệ nào rưng rưng
cho hồn ta nghe bồi hồi
Con đường về hôm nay,
sao nhịp chân khắc khoải
Dòng đời trôi lặng lẽ,
bước nặng gánh đời nhau
Nụ cười vương tiếng khóc,
nghe hương đời mong manh
Nắng chiều như vương vấn,
tà áo ai trong chiều