[Nhạc: Trần Quảng Nam - thơ: Du Miên]
Người bỏ tôi đi ngàn đời chia biệt 
Đây không còn người biết nói cùng ai 
Ngọn đèn xưa không còn người đứng đợi 
Cổng trường xưa không còn áo dài bay 
Người bỏ tôi đi mình tôi ở lại 
Mây không còn trời đứng mãi chờ ai 
Vườn cỏ xưa không còn người đón chờ 
Đường nhỏ xưa không còn nắng vàng tươi 
Người yêu ơi 
Người bỏ tôi đi tóc bù tóc rối 
Vai xuân thì bánh mật ngả màu đen 
Tội cho tôi từ sáng chiều sớm tối 
Hết rồi người đâu bóng dáng thân quen 
Người bỏ tôi đi mình tôi ở lại 
Đây không còn người, biết hát cùng ai 
Một dòng thư đi, một dòng lệ dài 
Chờ người hay không còn có mình tôi 
Người yêu ơi ... 
Biết hẹn cùng ai cho tôi còn chờ 
Biết thề cùng ai cho tôi còn đợi 
Thành phố đổi tên nhắc người còn nợ 
Cuối cuộc đời xin cho được gần nhau