[Nhạc: Trần Duy Đức - Lời/Thơ: Du Tử Lê]
Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
chim về góc biển. Bóng ra khơi
lòng tôi lũng thấp. Tâm hiu quạnh
chẳng chiến chinh mà cũng lẻ đôi
Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
em còn gương lược dấu bên ngôi ?
nằm mơ thấy tóc thơm vai hẹn
và quãng trời xanh đến rợn người
Chỉ nhớ người thôi
ôi đủ hết đời
Đôi khi nghe ấm trên da thịt
chăn gối thơm hơi người
như thể ai đi mới trở về
Người đi để lại hồn thơ dại
tôi vó câu buồn
buồn sâu sớm mai
Chỉ nhớ người thôi
sông đủ cạn
nói gì kiếp khác
với đời sau