Một thời quá khứ xa xôi lòng còn tiếc nhớ khôn nguôi
Một thời áo trắng bên kia nhìn về rưng rưng một trời
Tình đầu với những đêm mưa nằm chờ tiếng dế bên hiên
Áo trắng thư sinh, và lòng giây trắng tinh nguyên
Một thời áo trắng ngây thơ đời còn quá đỗi đơn sơ
Tình đầu vẫn tiếng rao khuya hàng quà thơm ngon từng mùa
Tình đầu chớm biết yêu em từ độ mái tóc chia ngôi
Bỡ ngỡ tinh khôi phút chốc xoa tay vào đời
Em còn nhớ không em trong ta một thời áo trắng
Mỗi ngày thắm thân yêu xôn xao kỷ niệm xa gần
Em còn nhớ em đi đêm xưa lòng thuyền sướt mướt
Khi bờ bến sau lưng còn ngập dấu chân
Dòng đời cứ ngỡ hôm qua nhìn lại ngót mấy mươi năm
Một thời áo trắng xa xưa chợt về nghe em gọi thầm
Mộng đời réo bước chân đi mộng tình réo phút chia phôi
Tiếc nhớ khôn nguôi áo trắng xa ta đời đời
Từ độ áo trắng phôi pha thành vòng ngũ sắc lung linh
Dòng lệ nối tiếp trôi theo dòng đời, trôi theo cuộc tình
Vì đời sớm bước chân đi, vì tình sớm biết chia phôi
Tiếc nhớ khôn nguôi áo trắng xa ta đời đời ...
Vì đời sớm bước chân đi, vì tình sớm biết chia phôi
Tiếc nhớ khôn nguôi áo trắng xa ta đời đời