(nhạc: Khúc Dương - thơ: Hàn Mặc Tử)
Sao anh không về về lại chơi thôn Vỹ
Nhìn nắng trong vườn, nắng hàng cau nắng mới lên
Vườn xưa vẫn đó vẫn còn đó,
vẫn mượt quá, xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền
Gió theo lối gió mây đường mây
Giòng nước lững lờ hoa bắp lay
Thuyền không đỗ bến sông ngày xưa,
còn ai chở trăng mùa xưa về kịp đêm nay, người ơi !
Hồn ta vẫn mơ khách đường xa,
khách đường xa lạc lối về
Còn trăng thôn Vỹ xưa một màu trắng trinh nguyên
Vỹ Dạ chừ đây sương với khói mờ dáng người
Vỹ Dạ chừ đây sông trăng đó mà người khuất rồi
Còn nhớ tình xưa ai đã một thời có (i ...) mặn mà