[Nhạc: Tùng Châu - Lời: Lê Hựu Hà]
Im đi hỡi con tim, thôi đừng than thở ưu phiền 
Tình yêu là thế nói ra càng chua xót thêm 
Ai lớn lên chưa từng yêu nay mới yêu 
Lòng luôn khát khao những gì đang thiếu 
Riêng với tôi, tôi sợ yêu nhất trên đời 
Từ Lâu nặng chĩu vết thương lòng luôn đau nhói 
Cố quên đi những chuyện buồn vui, tôi dấu nỗi đau phía sau nụ cười 
Ngày trước tôi ơ thờ, vội yêu quá không học chữ ngờ 
Nên đã ngu Muội dại khờ, chạy theo cơn mơ để con tim tả tơi xác xơ 
Người đã thù dẫy tôi, mặc tôi ngẩn ngơ trong cõi đời 
Giờ đâu còn chi vui, từ khi chia tay lần cuối 
Bao năm sống tôi cô đơn, Tôi làm bạn với nỗi buồn 
Lời vô tình quá khiến tôi càng thêm chán trường 
Không tiếc chi, chữ tình xem như vứt đi 
Giờ đây tiếng yêu không còn nghĩa lý 
Hai chúng ta như là oan trái trong đời 
Tình yêu đầy nước mắt kia vì đâu nên nỗi 
Chỉ có tôi khổ đau mà thôi khi biết con tim chết đi trong đời