* Lời: Vinh Sử
Này cô em bé đẹp như thơ
đã khiến tôi mộng mơ
Nhìn em qua phố chợ chiều thu
thấy tim sao thẫn thờ
Làm sao tôi nói được lời yêu
khi em quá hững hờ !
Đời là thực tế, tình là mộng ước
Biết đâu em của ai ?
Một lần gặp gỡ, là nhiều lần nhớ
Đã yêu thì cứ mơ !
Em tung tăng nói cười
vui chân qua phố chợ
Tôi im trong quán lạ
lặng nhìn bước em nhịp trong tim tôi
Này cô em bé nhỏ của tôi
thoáng chút thôi nhìn xem
Một chàng trai mấy lần gặp em
nhát nên quên mất lời
Vì khi tim sẽ bùng nổ ra
ta đã ngẩn ngơ lòng
Thường ngày thì lém mà gặp lại nhát
Thế nên chẳng dám quen