Vùng hoang dại sông muộn phiền chảy xiết
Đêm giã từ đau ngấn lệ chia ly
Đôi mắt đọng gương hồ thu diễm tuyệt
Em giăng sầu vướng mắc bước người đi
Sông dĩ vãng thuyền quê hương diệu vợi
Lóng lánh ước mơ mộng mị cõi trời
Em ở lại bên cầu đan tuổi mộng
Ta nổi chìm xiêu bạt sóng trùng khơi
Đi để thấy gió đông về buốt giá
Đi nghe hồn rơi lá rụng mù sương
Đi phố vắng chân khuya sầu viễn xứ
Đi khô gầy hao bóng nguyệt vầng dương
Cho ta nhé nụ hồng hoang hé nhụy
Lối đi về hương gấm mộng ngất ngây
Chân gót ngọc thướt tha men cành liễu
Mắt hồ thu xoa dịu kiếp lưu đày
Để ta về bờ yêu thương vụng dại
Tim dạt dào mộng ảo lối thiên thai
Quyện say đắm hồn nhiên ngày mới lớn
Uống ngụm nồng thần thoại tuổi làm trai