Mùa thu làm rơi chiếc lá 
Sáng nay lá rụng quanh nhà 
Người yêu giờ xa xôi quá 
Có hay mơ về với ta 
Mong manh như chiếc lá 
Lá rơi khắp sân nhà 
Mong manh ôi nỗi nhớ 
Tháng năm có phai mờ 
Tình yêu nào như cơn gió 
Thoáng qua cho đời bất ngờ 
Giờ đây mình ta nhung nhớ 
Mắt em ôi lệ hoen mờ 
Mong manh như nắng sớm 
Nắng không thích đêm về 
Mong manh như khói thuốc 
Có đôi lúc ê chề 
Này em cùng ta vui sống 
Này em cùng ta đắm say 
Nhớ mãi phút giây này 
Dù cho đời thêm gian dối 
Đừng cho tình thêm đắng cay 
Cho nhau niềm vui mới 
Giọt sương nào mong manh quá 
Sáng nay đóa hồng nõn nà 
Tìm em tìm đâu cho thấy 
Nắng lên thôi tàn kiếp hoa 
Mong manh như kiếp sống 
Chớ gian dối trong lòng 
Mong manh như tiếng hát 
Hát cho kiếp phiêu bồng 
Tình yêu nào như giông tố 
Sóng nhô cao dạt đôi bờ 
Giờ đây mình ta trông ngóng 
Vắng tanh cõi lòng trống không 
Mong manh như lớp sóng 
Sóng tan lúc xô bờ 
Mong manh như thế đấy 
Cớ sao cứ hững hờ