Nói với người, tuổi xanh chóng phai,
khi thức dậy chợt như lá bay
Nói với trăng, vầng trăng đã già,
Nói với trời rộng lượng mây qua
Nói với ai, làm viên đá cuội,
lăn xuống đời nằm im nhớ ai
Nói với chân, đường xa đã đi,
không lối về biển mù sương che
Nói với mình, bằng trăm thương nhớ
Tuổi thanh xuân như giấc ngủ mơ.
Tiếng võng đưa vàng trời tháng hạ,
dế giun buồn nằm gọi mưa xa
Nói với tình, tình yêu bốn mùa
chưa tới kỳ vội tan biến đi
Nói với dòng thời gian cuốn trôi
Mang suốt đời cuộc tình cho ai