(nhạc: Vũ Hữu Toàn - thơ: Phạm Ngọc)
Vẫn còn mùa thu của mưa
và em bên kia nỗi nhớ
Vẫn còn mùa thu của gió
ai về đứng giữa mùa xưa
Paris buồn giữa trời thu
cơn mưa ùa theo hối hả
tiếng đàn pha cùng tiếng gió
thở dài thành những cơn mưa
Em là mùa thu của tôi
chẳng đợi chờ sao lại đến
cũng đành một lần lỗi hẹn
Dòng sông Seine buồn quá xa xôi
em là mùa thu của tôi
một chiều về đâu vội vă
trong nhau hình như rất lạ
mưa còn suốt cả đời sau.