Ngày tháng vẫn mãi dâng trào nỗi nhớ...
Nhớ em, nhớ đêm nhớ những mùa trăng...
Rồi gió cứ cuốn ta vào phiêu lãng,
cuốn trôi, cuốn theo bao kỷ niệm.
Lặng lội giữa chốn vô tình không bến,
Thấy ta bước đi, bước theo thời gian.
Người hỡi có nhớ con đường ngày xưa
ta đón nhau nơi cuối phố?
Ôi vòng tay yêu dấu xa rồi...
Giờ còn lại những nỗi nhớ khi hoàng hôn xuống.
Hỡi em xa xăm đi về nơi đâu?
Bước anh đơn côi quay về trên con đường vắng
(trên con đường vắng).
Một mình ngồi ngắm những áng mây ngàn xa tít
Thoáng nghe miên man dương cầm nhà ai
Thướt tha ru lên cung đàn bài tình ca
Hát cho người tình xa...