Thuyền ơi ! đêm nay biết trôi về đâu ?
Giòng sông bao la nước non xanh xanh một màu
Hoa bèo giạt xuôi hòng đâu lúc trở về nguồn ?
Én bay đã mỏi cánh hồng
Bể thẳm mịt mùng biết đỗ cành nao ?
Bềnh bồng ngược xuôi vai mang kiếp nặng trần ai
Gửi giòng sông Thương biết bao nhiêu mối tình hoài
Khoan hò hò khoan ta than với ông trăng già
Những mong bên sông có người
Soi thấu nỗi lòng cho ta
Âm thầm canh khuya nhớ khi gây hình tạo hóa
Ta mang ý nhạc tiếng ca cho đời
Trên giòng sông Thương bao lần đường tơ vô giá
Mây nước lạnh lùng xót phận châu rơi
Bấy lâu giang hồ ta nắn khúc nhạc chơi vơi
Chờ bóng Chung Kỳ trong cõi nước non chập chùng
Chuyến đò đêm nay đã ngờ thuyền sang bến mới
Bước chân lên bờ đón khách tình chung
Nhưng than ôi !
Luống công tôi đợi chờ !
Dã tràng xe cát bao giờ nên công ?
Thôi đành từ đây giòng sông này vắng bóng ta
Mặc cho bến lạnh nước đục bùn pha
Buồn cuộc thế
Tráo trộn vàng thau
Xót thân tằm nhả óc gây tơ
Trời lặng lẽ vương hận ngàn thâu
Chốn xa vời một tiếng tiêu đưa