Ơi... hò
Ráng chiều sương phủ Huế buồn
Hàng cây im gió lá rung
Nửa đêm, tiếng mưa khóc kể chuyện xưa
Nỗi niềm con đò Vỹ Dạ
Mối hận tình xưa
Ơi... hò
Có người khách lạ qua đò
Rồi yêu cô gái bên nớ
Tình trao, thước nào đo lòng dạ nhau,
Ước thề nước chảy chân cầu
Tình hoài đớn đau
Ơi... hò
Mối tình đã chảy xuôi nguồn,
Buồn theo con nước héo hon
Hò ơi, mái chèo gãy nhịp chìm sâu,
Không còn khúc tương tư sầu
Tình hoài nhớ nhau
Đ K
Hò... ơi !
Phu chi tình mà thê chi đạo,
Sanh đồng gia, tử đồng quy
Ai hay mà chàng bỏ chàng đi,
hò ơi để em lặn lội
giữa chốn ni....
mình mà một mình...