Nhạc chiều buông lơi trên sông êm đưa,
gió lay cành lá.
Chập chùng mờ xa sương lam tơ vương luyến lưu núi đồi.
Người tình giờ đây nơi nao xa xôi có hay chiều rơi
Nhạt nhòa không gian mênh mông trên sông,
nhớ nhung vơi đầy.
Sông xanh nước trôi lững lờ
Sông nghe tiếng than, u hoài
Chiều trên sông ngất ngây,
nắng vàng nhạt úa vờn nước xanh xôn xao.
Ai có hay rằng,
sông vẫn âm thầm dạt dào câu ca thương nhớ!
Sông êm đềm xa mờ nghe nhạc chiều ngân,
chuông chùa tư trầm.
Thuyền tình rời bến lênh đênh ra khơi
biết đi về đâu?
Cuộc đời gian truân mênh mông muôn phương,
biết đâu bến bờ!
Rồi dòng thời gian trôi nhanh, trôi nhanh,
cuốn theo chiều gió.
Tuổi đời thanh xuân phôi pha hương yêu,
theo người úa tàn.
Xa xa tiếng chuông ngân nga.
Êm êm dưới ánh dương tà.
Ðàn hoà trong nắng vàng,
âm thanh quyện sóng trầm lắng trong hương chiều.
Sông vẫn mơ màng,
ta với ngỡ ngàng, ngậm ngùi lặng nghe nỗi nhớ!
Sóng vỗ về ân cần,
bóng người mờ khuất theo chiều xa dần