(nhạc: Văn Phụng - thơ: Văn Khôi)
Một đoàn trai đi khi xuân tới
Hẹn rằng gieo tình thương khắp nơi
Non nước tuy xa vời
Ta đã yêu thương đời
Đừng e nắng gió sương bạn ơi .
Từ đồng xanh ra đi biên giới
Bụi trường chinh bạc vai áo tôi
Xuân đã mang hương trời
Ta quyết đem hương đời
Để đây đó thấy màu nắng tươi .
Khúc ca chơi vơi
Khắp nơi
Người ơi
Anh em ta đi muôn phương xa, non xanh bao la,
Ta vui câu ca, những đêm xa nhà cùng ngồi bên đá
Nhịp đàn vui bay theo gió qua
Mai vó câu lên đường
Đem chí trai can trường
Đời ta sống thác vì cố hương