Người vừa tặng ta vết thương đau ngọt-ngào,
Chẳng nợ gì nhau, hãy để hồn ta bay cao.
Từ vào cuộc vui đã chớm nghe lừa dối
Che dấu trên nụ môi những lời yêu đã tả-tơi.
Thà một lần đi khuất xa nhau ngàn đời,
Cho lệ này ngừng rơi, tiếng cười còn vương trên môi.
Người vội-vàng lên, nhan-sắc chưa tàn úa,
Mai mốt sang cuộc vui, chẳng còn mong những ngọt bùi.
Từ đây xa rồi đôi cánh tay ma,
Từ đây giã-từ lời nói điêu-ngoa,
Từ đây chỉ còn lại mình ta
Già thêm tuổi chia xa, tiếc cho ngày đã qua.
Đường tình vừa xa, xác thân đau rã-rời,
Nhưng một lần này thôi, để rồi từ đây yên vui.
Cuộc đời buồn-tênh nên lẻ-loi tìm đến.
Ta cám-ơn tình-nhân đã dìu ta đến mộ-phần.