Một nghìn năm trước 
Trong đời Trần Nam quốc 
Có cô công chúa lòa 
Cả đời nuôi nấng hoa 
Trời làm nắng gió 
Sau một chiều giông tố 
Các hoa trên gác lầu 
Phải một cơn đớn đau 
Nàng bạch mẫu đơn 
Trôi lạc mất con 
Khấn xin công chúa lòa 
Tạ đền nụ hoa cho bà 
Lòng nàng công chúa 
Thương người và hoa quá 
Đến đêm xin khấn trời 
Xin đền nụ hoa đã rơi 
Nàng bày trên gác 
Ước chừng mười tô nước 
Khấn xin ba tháng ròng 
Nhưng trời chỉ cho nước trong 
Ngày tháng chóng qua 
Thu hè đã xa 
Cuối đông năm đó trời 
Cho nàng thủy tiên xuống đời 
Nằm chìm trong nước 
Đang chờ thời gian lướt 
Thấy cô công chúa lòa 
Cô nàng Thủy Tiên tiến ra 
Trình bày trên bát 
Ba lòng vàng thơm ngát 
Khiến cho đôi mắt loà 
Của nàng công chúa sáng ra 
Nàng mở mắt xong 
Trông vào tô nước trong 
Thấy xuân năm đó trời 
Cho nàng Thủy Tiên xuống đời