(nhạc: Vinh Sử - lời: Cô Phượng)
Tôi không cô đơn nhờ em gian em dối
Quen cho tôi vay nhiều cay đắng lâu nay
Tay đang trong tay xưa tôi đâu hay
Lời ái ân vơi đầy chỉ là cơn gió heo mây
Tôi không cô đơn tự tôi hay tôi biết
Emh yêu cho vui lời ngôn ngữ trên môi
Nên em xa tôi bên ai chung đôi
Lời hứa em quên rồi ân tình ví tựa bèo trôi
Cô đơn mà chi, cô đơn làm gì
Khi người yêu bỏ ra đi không lời han hỏi phân kỳ
Cô đơn mà chi cô đơn được gì ?
Khi tình nhân chẳng ra gì thêm gầy hao tuổi xuân thì
Tôi không cô đơn mà cô đơn chi nữa
Trăm phong thư em còn thơm dấu con tem
Nay mang thư em cho trăng sao xem
Rồi đốt lên ven thềm nghe mình không còn cô đơn