1940
Ðoàn quân đi thấp thoáng trong đêm không một vì sao
Uốn khúc đường đào mưa trơn bùn sâu
Ðoàn quân đi dưới nắng khắp nơi
Mình đẫm mồ hôi thép súng say đời
Vai nặng trĩu căm thù lòng sôi
Về miền cũ.. ù ..u
Có những phố phường làng thôn tàn phá
Rướm máu đôi chân xác xơ quần áo chằng vá
Quên vùi năm tháng đi là xây cuộc đời
Các anh về đâu !
Về nơi máu sương mùa đông đi vào tan hết oán thù
Dựng một ngày mai tình thương rắc reo
Phá tan biên cương loài người sống thân yêu
Ngày mai lớp dân lầm than không còn buồn đau đập tan
Dấu phương đẫm máu
Ðời vàng lên hòa bình khúc ca
Muôn phương tung trời là bay muôn phương
Tha thiết đường tơ
Bao em tôi đôi mắt sáng ngời
Trông say sưa quân dồn bước tiến
Tóc bạc trắng đây là những me tôi
Lòng già buồn vui nhìn toán quân xa vời
Ðoàn quân đi giữa sóng biên cương xuân về mùa thắm
Tôi thấy những nàng khăn hồng lệ thắm
Hẹn ngày mai chiến thắng chớ quên đường về làng xưa
Em vẫn mong chờ tới ngày ấy đôi ta cùng mơ