Khi em ra đi trời buồn giăng mưa bay
Anh ngồi nhớ những dĩ vãng mãi xa rồi
Ngày đó đã thấm thiết những dấu yêu tình đầu
Em nỡ quay lưng thật sao?
Khi ta bên nhau ai ngờ đâu chia tay,
tình khóc những nuối tiếc khi em xa rồi.
Còn đó bóng dáng ấy mãi khắc sâu trong tim
trong những đêm thâu lạnh câm.
Tình mãi mãi khuất lấp những dấu yêu ngọt ngào
Người ơi, phương trời nào em có nhớ chăng
Tình mình như chiếc lá héo úa rớt trong chiều mưa
Từ khi em ôm yêu thương bước đi bên người
Từng giọt sầu theo mưa rơi
Chợt một lần ta chơi vơi nghe tình vút xa
Từng chiều trên phố vắng bước mãi tìm dáng em
Làm mưa rơi cho đôi môi thêm giá lạnh
Dù tình mình nay xa xôi dù một lần trao yêu thương
Người biết chăng anh mãi yêu người