(nhạc: Văn Phụng - lời: Mặc Thế Nhân)
Nhịp bước hoàng hôn trên đồi cao
Chiều xuống đầu non chim về mau
Làn gió thoảng đưa khung trời mây
Lòng thấy lâng lâng xa trần ai
Đời trai sương gió ngàn hướng
Bốn phương là nhà
Đâu xót chi bước tình hoà
Trùng dương xanh ngát
Rừng núi chờ đón bước chân hoang
Để xa mộng mơ nên thơ
Ngàn chốn xa xôi
Ghi dấu chân tôi
Quyền quý giàu sang cho người mơ
Đài các lầu son đâu là thơ
Vành mắt làn môi cũng rồi thôi
Nhịp bước lãng du riêng đời tôi