Anh đưa em về, chiều mưa ướt áo
Áo người tình thơ,
Chiếc áo người mơ nên nhớ không ngờ
Anh đưa em về, đường trưa lối nắng
Xiết đôi bàn tay,
Ngỡ trong vườn hoang đóa hồng chớm nở
Anh đưa em về đêm tàn mơ niềm nhung nhớ cô đơn mênh mông riêng anh tháng năm qua
Lặng nghe mùa xuân về đây lãng du phố thân quen năm xưa nghe mưa dưới hiên
Anh đưa em thời gian còn vương ngày tóc ấy
Rớt trên vai anh sương vắng em yêu phố buồn và ngày tàn phai trong màu hoang phế
Anh đưa em mùa xuân nào qua màu áo ấy trinh nguyên trong anh em đi dáng duyên xưa
Nhiều khi gặp em về trong đáy ly uống mơ say anh nghe thương lên thiết tha
Xin cho anh dìu em đường đi suốt lối hoa thiên xanh tươi bước chông chênh của từng năm tháng buồn vui có em... đi về.....