Em nhớ chiều nào hoàng hôn vừa tắt
Gió sang mùa làm hoa lá say
Con đường tình lất phất mưa bay
Nép bên nhau niềm đau giã từ
Em muốn thời gian ngừng trong ngục tối
Để muôn đời đẹp như hôm nay
Và được nhìn ánh mắt mê say
Nói đi anh tình chẳng hề phai
Đời không như con thuyền
Bình yên xuôi theo nước
Mà vẫn hay vô tình
Làm vỡ ngón tay đan
Như cánh chim quên đàn
Vụt bay theo mây ngàn
Mặc em sương gió phũ phàng
Nếu biết tình yêu nhiều gian nhiều dối
Anh xin tìm niềm vui đơn côi
Dù một ngày ta đã chung đôi
Vẫn tôn thờ tình ta mà thôi