Này hỡi em ơi, thành phố xa xôi
còn có nghe chăng
dòng nhạc tình riêng cho chúng mình
Cho cõi đời lòng nghe thiết tha không phai nhào
Dù qua nhiều năm tháng
Dù qua nhiều mưa nắng
Yêu em như yêu cô học trò xưa
Cùng tà áo yêu thương
từng buổi sớm đến trường
Đời ta nay trên núi đèo
rừng thấm sâu ta cần suối reo
Băng gian lao quên đi khát khao
Lúc đêm về chợt nghe đắng niềm đau
Vì yêu em qua bao gió sương
Mà hồn ta mãi còn rừng rưng
Bài tình ca dệt bao thiết tha
Mấy thủy chung còn son sắt thời gian
Rừng núi xưa, rừng núi hoang vu
Lòng vẫn trơ gan,
ngày hiện trường niềm tin chứa chan
mấy nhọc nhằn cùng bao khó khăn
ta tin rằng niềm đau và nỗi khó
trải qua ngàn gian khổ
như con thoi đưa ta gần nhau
Và ngày đó vui sao
nNềm hạnh phúc nghẹn ngào