(Dalat, Hè 1968)
Những chiều không có em
Những chiều xa vắng em
Chiều về nghiêng nghiêng nắng
Gió về trên phím đàn
Những chiều anh nhớ em
Phố xưa nay đã quển
Anh vẫn âm thầm gọi tên
Từ xa xưa mong người về
Mùi hương thơ không hẹn thề
Người hôn mê cơn mộng về cơn mộng về
Đường tình quên lối xưa ân cần
Đường tình quen nghĩa trang âm thầm
Những chiều không có em
Nhớ nhiều anh ước mong
Đồi chiều ta chung bước
Tóc mình vương lá vàng
Giáng chiều trong mắt em
Từ hoàng hôn buông xuống
Anh vẫn thầm gọi "Em"