Một cánh hoa rơi thôi đủ làm
Phai nhạt bớt sắc xuân trong vườn sớm nay
Người đi thì đi mãi đến bao giờ đây
Làm sao giữ cho hương đừng bay
Đêm trăng đỏ đầu môi
Sương toả đầu vai
Treo người trên mũi đau này
Với nước mắt khô trên tay gầy
Tình đã xa chưa sao lạnh niềm vui
Còn nhớ đến nhau không mà khóc đây
Tiếc bao ngày xanh nay đã tan thành
Khói sương mờ vây quanh từng đêm buồn
Đưa ta đi như sóng
Dồn lại từng vết nhăn
Một tiếng chim kêu thôi đủ làm xuân
Còn ngỡ vẫn nghe ra nhạc aí ân
Lùa trong trong vòm cây nắng
Áo xuân mỏng manh
Đàn đã rã hết dây bình yên
Anh xin bỏ đời anh
Em bỏ đời em
Mong hẹn lại kiếp sau đền
Sẽ kiếm thấy quê hương êm đềm
Dù có đau thương cũng còn tình riêng
Được sống với nhau dẫu đời khó khăn