(nhạc: Phạm Đình Chương - thơ: Du Tử Lê)
Người nay xa xôi người bên kia trời
Người nay xa xôi người bên kia đời
chân người có vui những chiều cuối phố
chân người có nguôi những chiều mưa rơi
Ta lang thang cuộc đời lữ thứ
Ta đau thương người biết chăng người
biết bao giờ ta có lại nhau
biết bao lần ta nhắc tên người
ta thương em cuộc đời tan vỡ
ta thương em đời cuốn theo dòng
có bao giờ em nhớ tình ta ?
có bao giờ gối chăn nhạt nhòa
Ôi người quê hương một đời ta gọi
Ôi người quê hương một đời ta nhớ
Ôi người trăm năm đời đời biệt ly
Quê hương là người đó hấp hối tình xót xa