Khi vũ trụ lên đèn, thành phố ngả nghiêng men rượu say mèm. Tuổi thơ đi hoang nghìn đêm trốn ngủ, phần ba tuổi đời hoang phế sau lưng.
Nay góp mặt góp lời, làm lính mà thôi đối diện đây rồi. Từng đêm quê hương đạn bay súng nổ, hỏa châu sáng tỏ những khuôn mặt người yêu phố thị.
ĐK: Ngày nào đó tôi còn thèm ánh sáng kinh đô, thèm ly bia qua tiếng nhạc mơ hồ, cùng ngàn nụ cười ánh mắt giai nhân.
Nay trả lại cho người thành phố sau lưng, môi ngọt rượu nồng. Giày xô tôi đi hằn trên lá cỏ, đồn xa tôi ở trấn quân thù ngày đêm tỏ mặt.