Lối đi nào cô đơn, ngõ về nào còn buồn,
đường khuya nào quạnh quẽ, ta làm kẻ suy tư.
Mười mấy năm dư, em lấy chồng xa xứ,
còn anh lữ khách buồn.
Chiều nay mưa tuôn, gót buồn qua phố cũ,
tình xưa đã ngủ, mà ngủ vẫn chưa yên.
Triền miên nỗi nhớ, lỡ mất nhau rồi,
đời buồn lắm em ơị!
ĐK:
Em bây giờ về đó có ai đưa!
Tình yêu trong mưa, mưa làm nên nỗi nhớ,
yêu thuở ban đầu, sầu đâu dễ phôi phai.
Khóe mắt bờ môi, từng đêm tóc rối,
âu yếm cho người, người cho ta đơn côi.
Tha thiết yêu người, người đưa tôi xa xôi,
vào những đêm buồn rã rờị
Lối đi nào bơ vơ, ngõ hồn còn dật dờ,
tình yêu nào muôn thuở, ta tìm ở nơi đâu!
Đời chẳng bao lâu, phong trần còn yêu dấu,
đầu xanh đã bạc màụ.
Tìm đâu hương xưa! gác buồn ai gõ cửa,
người không còn nữa, tình đã chết trong mưa!
Thuyền đưa lạc bến, yêu dấu kỷ niệm,
còn hình bóng trong tim ...