Ai hát bên dòng sông,
mà sao nước mắt lưng tròng!
Buồn theo tiếng gà trưa,
lao xao gió thổi tàu dừa.
Nghe gõ nhịp thời gian,
từ xa cách nơi non ngàn.
Chợt thương kiếp Phù Sinh,
khóc đời trót lỡ tình duyên!
ĐK:
Nghe câu hát dân gian,
mà lòng nát tan! ơ...ớ...ơ...ờ
Ví dầu tình bậu muốn thôi,
bậu gieo mà tiếng dữ,để rồi bậu đi.
Mà đôi ta có tội tình gì,
người ơi sao nỡ bỏ đi cho đành!
Cuộc từ ly nước mắt đau thương trào mi!
Lây lất quên buồn xưa,
tìm nhen nhúm dư âm thừa.
Tình khôn lớn tình bay,
đêm nghe sóng bão đọa đầy.
Ai hát bên dòng sông,
mà nghe tái tê trong lòng!
Lời trăn trối gọi nhau,
chút tình tóc bạc buồn đau...