Hỏi rằng tình gần sao thành tình xa
Em sang sông quên gốc đa già
Quên con đò nằm phơi dưới nắng
Nắng vàng
Hỏi rằng tình gần sao hóa tình xa
Vì em ham nhung gấm lụa là
Hay bởi lời ong bướm trăng hoa
Để rồi tình gần nay thành tình xa
Em ra đi không nói một lời
Dẫu lời tình buồn phai mái tóc
Cũng là lời thì thầm
Lời tình lời tình ru mãi ngàn năm
Dù trăng sao kia dấu mỏi mòn
Anh vẫn còn một mối tình si
Từ ngày từ ngày em bỏ ra đi
Em như con chim sáo sổ lồng
Sáo sổ lồng con sáo sang sông
Sáo sang sông em quên mấy nhịp cầu tre
Em quên con đê dài vắng vẻ
Đem ân tình chúng mình trao nhau lời thề
Để giờ ngồi buồn anh tựa cành đa
Trông sao khuya anh hỏi trời già
Sao tình gần tình lại chia xa
Xa rồi
Tình buồn, tình buồn như trái mồng tơi
Mồng tơi đang rơi rớt giữa đời
Thân phận nghèo thôi thế thì thôi