Chiều nay dừng chân trên con đường làng
Bâng khuâng ta cứ ngỡ mình nằm mơ
Lâu lắm rồi rời xa quê nhà
Xa mái đình và cây đã già, xa đồng lúa chiều.
Sáo diều vi vút, sáo hàng dâm bụt
Cánh chuồn chuồn nghiêng
Về đây để nghe rặng tre chiều hát
Về đây để nghe lại tiếng mẹ ru
Mẹ ru lời ru về cánh cò trắng
Mẹ ru lời ru về gió mùa thu.
Mẹ ơi lời ru mẹ như dòng suối
Mẹ ơi lời ru mẹ như biển khơi
Mẹ ơi lời ru mẹ như ngọn đuốc
Dìu dắt đời con vượt qua ngàn khó khăn gian nan.
Giờ đây dù cho mẹ không còn nữa
Lời ru mẹ vẫn vọng suốt đời con
Cùng với thời gian lời ru còn mãi
Cùng với thời gian lời ru đã hóa câu dân ca.