Chiếc lá mùa thu lang thang vào đời, nhẹ như cơn gió cuốn đi thật xa, chìm trong giấc mơ ngày tháng trôi qua. Chiếc lá mùa thu mang cơn mộng đời, thân gầy chiếc bóng trôi đi về đâu? Chiếc lá bơ vơ đêm đêm đợi chờ. Ngày ấy khi thu vừa sang, mộng ước chỉ thêm buồn thôi. Ngày ấy khi em vừa sang, đời vắng tay ôm mặt người. Rồi dòng đời cứ mãi cuốn xô, còn tìm mình trong lãng quên. Ngày ấy trăng vui đầu non, mộng ước chỉ thêm buồn thôi, ngày ấy khi em vừa sang, lạc bóng sương tan mộng người dù thời gian có xóa đi kỉ niệm hằn sâu phím đá trăm năm. Ngày ấy lá thu còn vuơng, mộng ước chỉ thêm buồn thôi.
Cuộc đời này, cuộc tình này cũng theo gió cuốn, bay xa em ơi.