Hò ơ... Chiều chiều ngư phủ đi câu
Cá đâu chẳng thấy mà động tay bèo
Buông câu ông cũng ngó dùm
Kẻo câu ông máng... hò ơ...
Kẻo câu anh máng vào xuồng của ai...
Hò ơ... kẻo câu anh máng vào xuồng của em
Trên ven sông chiều nay tiếng ai hò nghe buâng khuâng
Con nước xuôi êm đềm chợt xôn xao
Ơi cô em làng quê tóc phiêu bồng trong nắng gió
Có hay không người lòng anh muốn quên lối về
Thôi anh ơi đừng khen nắng sẽ hồng trên môi em
Em chỉ như hoa đồng mọc ven sông
Ơi cô em dễ thương biết cho lòng trai tha phương
Sóng xô dâng trào dường như kiếp nào ta gặp nhau
Ơi chiều ơi nắng vàng soi đẹp tình ta
Anh muốn quên đi bao ngày dãi dầu mưa nắng ngược xuôi
Nhớ nghe anh mối tình nồng nàn duyên trao
Anh chớ quên bao câu thề muôn đời ta mãi gần nhau
Em không mong gì hơn có anh kề bên sớm tối
Như tiếng ve sau hè gọi vang vang
Ơi em thương thật thương chớ nghi ngờ tình anh trao
Gió mây xin đừng gọi ta lãng du trời xa