Ôi, tình yêu của tôi vì sao dối gian nhiều. Ôi, vì đâu làm cho hồn tôi phải đau buồn. Khi đang yêu lúc đầu, đầy mộng mơ cho con tim chan chứa nhiều. Tình theo khói bay trong hố sâu con tim đấy thương đau.
Khi tình yêu giờ đây còn chăng những giọt sầu. Ngỡ tình thôi đành mong chờ nhau kiếp mai này. Chia tay nơi phố buồn, giọt mưa thu trong đêm rơi nặng trĩu hoài. Người ơi sao dối gian, còn lại giờ đây con tim ngàn năm đâu.
Chiều nay ngồi đây mình tôi buồn tênh lặng im buồn mang nỗi sầu. Nhiều lúc tôi nhớ nhung những môi hôn thả hồn say đắm đuối. Tình ơi vì mi làm cho hồn ta ngàn năm còn thương nhớ hoài. Lòng muốn năm tháng tôi cố quên bao ước thề xưa dối gian...
Làm sao xóa hết nỗi đau tình tôi... Cơn mưa chiều thu nhớ anh mãi thôi. Ngồi đây phố vắng lẻ loi mình tôi dưới mưa... Ah... ah... ah...