Tình em trao anh ngày xưa ấy
Nhẹ ru mơn man cõi hồn say
Tựa cơn sóng xô mãi anh về chốn nao
Niềm nhung nhớ vây kín suốt đêm thâu
Nụ hôn em trao ngày xưa đó
Dệt bao tương tư ấm bờ môi
Từng đêm vắng nghe gió than thở muôn đời
Một mình anh heo hắt gọi cơn sầu
Nghe lời buồn hư vô hồn anh giông tố tái tê vô bờ
Mong tình về chân mây một đời ru mãi đắng cay
Giờ anh yêu em là sẽ biết
Buồn đau trăm năm vẫn lặng thinh
Tình tan vỡ em khóc trong từng đêm về
Tình sẽ chết theo tháng ngày hao gầy